Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

ÍCH KỶ ĐƯA TA VỀ ĐÂU?


ÍCH KỶ ĐƯA TA VỀ ĐÂU ?

Một lần nữa, chị giàn trận để hạ nhục em mình, nhưng chị đã bị thất bại ê chề. Chị đã cho tất cả mọi người thấy cái thủ đoạn, toan tính xấu xa của chị.

Chị đã chọn giải pháp cướp của em mình để chấm dứt tình chị em. Vậy là từ nay đến chết chị không còn những đứa em đó nữa. Điều đó làm em chị buồn vì mất đi một người thân, nhưng em chị thật cũng chẳng lổ lã gì. Xem như số tiền đó là phần cho trước dành cho con cháu của chị. Tất cả là đó thôi, chỉ vậy thôi. Không còn dịp để cho thêm nữa.

Mấy mươi năm qua rồi, em chị đã nuôi cả gia đình chị, mà không một tiếng phàn nàn. Chị xài phá bao nhiêu của cải mà em chị khó nhọc làm ra, em chị cũng không một lời oán trách. 

Em chị đã làm tất cả, làm mọi cách để xoa dịu nỗi bất hạnh của chị, em chị đã nhịn nhục làm đủ điều để lấp đầy những khiếm khuyết, những ước ao mà chị không có.

Mặc cho chị đã dùng bao nhiêu thủ đoạn, đặt ra bao nhiêu chuyện hại em mình, để nói xấu em mình mấy chục năm qua. Em chị vẫn biết hết chứ, em chị vẫn nghe hết chứ, nhưng em của chị vẫn yên lặng và cam chịu. Vì em chị sợ nói ra thiên hạ sẽ biết chị mình xấu.

Vẫn như ngày xưa chị không ngừng quậy phá, chị đã phá tan nát bao nhiêu gia đình dưới tay chị. Gia đình người ta tan nát mà chị vui, chị thấy hảnh diện, chị thấy hạnh phúc sao ?

Chị chia rẻ cha mẹ, anh chị em ra từng mảnh sầu thương , chị không biết rơi nước mắt vì người khác, chị không biết lòng người ta đau đớn thể nào!

Chị cũng đã làm cho gia đình chị tan tác. Chị đã sống trong thù hận và gieo mầm mống ích kỷ đó vào tâm của các con mình. Những đứa trẻ lẽ ra rất tốt đẹp, cũng bị chị hủy hoại đi, cũng trở thành những đứa trẻ hỗn hào, mất hết nhân cách.

Tất cả chỉ vì lòng ích kỷ, ganh tị , nhỏ nhen. Chị không biết rằng : Không có tiền của nào làm ra được nhân cách của con người. Chị đâu biết rằng nghèo nàn, xấu xí đều có thể bù đắp được, còn mất nhân cách thì không thể nào tìm lại được.

Chị tích luỷ của cải, quậy phá mặc cho cha mẹ mình đau khổ, mặc cho em mình nước mắt rơi. Không biết mai này khi ra đi chị có đem theo của cải đó được không!?

Lúc nào chị cũng nghĩ chị sẽ lên Thiên Đàng mà không biết rằng Chúa đang cáo trách chị.
Chị muốn lên Thiên đàng nhưng không biết Thiên đàng có còn chổ cho chị không?
Chúa ơi! Xin tha thứ...

Hoàng Kim Mimosa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét