ĐƠN XIN MẪU ĐƠN !
Vương Quân được trả tự do sau ba năm tù với tội danh " học tập cải tạo ". Về đến nhà là sáng nào Quân cũng phải đi trình diện tại đồn Công An Xã theo lệnh quản chế của địa phương. Tức là không được ra khỏi Xã nếu không có giấy phép. Mà dù có muốn đi thì cũng không ai cấp giấy phép cho đi.
Mỗi sáng tinh mơ Quân vác cuốc đi làm rẫy và phải đi qua Xã để trình diện. Đêm đến thì bất cứ lúc nào Quân cũng có thể bị gọi đi trình diện, báo cáo ở cái nơi vắng vẻ nào đó mà Quân không hề biết trước.
Cuộc sống đã đói nghèo, thê thảm lại còn căng thẳng hồi hộp như thế. Mỗi lần đi trình diện trong đêm là mỗi lần Quân lo sợ, không biết ngày nào sẽ đi mà không về...!
Đã vậy mà vài ngày thì " mít ting " lại " hội hợp " lại " diễu hành ". Rồi thì mười năm trồng cây, trăm năm trồng người... tranh đua, thi công, đủ thứ hết cho dù " với sức người sỏi đá... cũng còn nguyên ...!! ".
Rồi thì rồng rắn vác cơm gạo đi lên rừng chịu đói khổ cho muỗi chích, mà đào kênh làm thủy lợi, dẫn thủy nhập điền, dẫn hoài mà thủy hổng chịu đi. Cho nên con kênh ta đào " chưa chắc " nước chảy qua...
Vậy rồi một năm quản chế cũng qua đi, đã hết thời gian quản chế rồi thì làm sao để không còn bị " kềm kẹp " theo dõi nữa đây.
Buổi sáng hôm đó Quân đến đồn Công An Xã và hỏi mấy ông cán bộ :
Tôi đã hết thời gian quản chế, xin cho biết bây giờ tôi phải làm sao để được trả tự do?
Ông Trưởng Công An Xã suy nghĩ lung lắm, một hồi rồi nói : Vậy là anh sắp được " xả chế " rồi.
À thì ra ngược lại quản chế là xả chế.
- Vậy tôi phải làm sao để được xả chế ?
Ông ta lại trầm ngâm suy nghĩ, hình như từ trước đến giờ
chưa bao giờ ông gặp trường hợp này thì phải.
- Ơ... Vậy anh về làm đơn xin xả chế đi.
Nhưng...làm đơn xin xả chế như thế nào? Tôi sợ nếu làm không đúng luật lệ thì lại bị bác đơn. Ông làm ơn cho tôi xin cái mẫu đơn.
Ông ta phân vân vài phút, rồi trả lời rất cả quyết :
- Được rồi, anh về làm một cái " Đơn xin mẫu đơn " rồi đem đến đây nộp xong chúng tôi sẽ giải quyết.
- Vậy ông có cái mẫu " Đơn xin mẫu đơn " không ?
- Không, anh về tự làm đi, nếu có gì sai sót thì chúng tôi sẽ động viên và nhắc nhở.
Thế là Vương Quân phải ra về mà buồn cười cho cách làm việc của họ.
Ngày hôm sau Quân trở lại và nộp " Đơn xin mẫu đơn " cho ông ta, ông ta chẳng cần nhìn lá đơn gì cả, chỉ nhận đơn và nói :
Anh về đi, chúng tôi sẽ cứu xét đơn này. Tuần sau anh đến
chúng tôi sẽ cho anh biết kết quả.
Một tuần sau Vương Quân trở lại để hỏi thì ông ta trả lời :
Các đồng chí Xã đã cứu xét rồi, anh làm tốt lắm. Vậy anh về viết luôn " Đơn xin xả chế " đi rồi đem nộp cho chúng tôi.
Thế là Quân lại về và lại tự làm đơn xin xả chế, lại đem nộp. Lại hẹn một tuần nữa để cứu xét.
Lại một tuần trôi qua, Quân đến và được ông ta trả lời như sau : Các đồng chí Huyện bận Hội hợp nên chưa thể cứu xét đơn của anh, vậy tuần tới anh trở lại đi.
Thế là Vương Quân phải trở về và chờ thêm một tuần nữa.
Đến lúc trở lại gặp ông ta, thì ông ta trả lời : - Rồi, được rồi. Coi như anh được xả chế rồi đó.
Vương Quân ra về mà lòng lo lắng, không hiểu mình đã thật sự được xả chế chưa ! Vài tuần sau đó, tình cờ gặp lại mấy người bạn,
họ đang hỏi nhau có được xả chế chưa, thì có một anh bạn trả lời :
- Tôi mới vừa lên Xã sáng nay, thì được họ đưa cho cái mẫu đơn
đây và họ dặn tôi làm đơn xong rồi thì chuyền lại cho
những người khác.
Các anh nghe vậy thì ai cũng bảo :
- Đâu, đâu đưa coi.
Anh bạn móc túi lấy ra một mảnh giấy gấp làm tư và mở ra.
Thì ra đó là tờ " Đơn xin mẫu đơn " của Vương Quân.
Bây giờ thì ai cũng nhìn nhau cười và hiểu vì sao mà họ làm việc như vậy !
Hoàng Kim Mimosa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét